Posts

Showing posts from August, 2019

NHỮNG BÀI VĂN HAY

Image
Bài văn có trí tưởng tượng bay bổng nhất. Những bài văn có trí tưởng tượng bay bổng nhất luôn có cấu tứ và góc nhìn độc đáo, bất ngờ. Câu chuyện được kể trong bài văn phải chứa đựng những sự việc ly kỳ hoặc xảy ra trong bối cảnh rộng lớn. Đương nhiên, không phải mọi bài văn thuộc thể loại tưởng tượng đều có thể đoạt giải. Muốn được ban giám khảo đánh giá cao, bạn phải phát huy tối đa trí tưởng tượng của mình theo cách hợp lý, đồng thời miêu tả trọn vẹn diễn biến của câu chuyện bằng lối hành văn trôi chảy, sống động.  Cụ thể, bạn có thể xây dựng bài văn từ những góc độ sau:  Thứ nhất, phiêu lưu xuyên qua không gian và thời gian. Bạn có thể viết về việc người cổ đại vượt qua không gian và thời gian để đến thời hiện đại, hoặc người đương đại vượt qua không gian và thời gian để trở về quá khứ hay đi tới tương lai. Nói chung, hãy dùng trí tưởng tượng phong phú và sự liên tưởng hợp lý của bạn để sáng tạo những câu chuyện mới mẻ, thú vị; đồng thời thế hiện sự khác nhau g...

TÂM TRẠNG

###Tôi Buồn### Hôm nay em không còn đeo chiếc nhẫn cũ, để đủ nói với anh rằng, em hết yêu anh rồi đó!!! Em sẽ bước đi một hành trình mới, không mang tên anh nữa? Mình quen nhau được bao lâu rồi anh Đủ dài để cùng sánh bước bên nhau Bước trên sân khấu đầy ánh đèn và hoa. Để nghe câu" Em có đồng ý làm vợ anh không" Xa! Xa rồi lời yêu năm xưa. Xa rồi hơi ấm của anh. Xa mãi mãi thật xa. Xa anh em thấy mình lạ. Anh+ Có phải là anh đó không? Người hôm qua mới tìm em. Anh nói. Hôm nay thấy nhớ. Nên đến để gặp em. Mà thôi quên đi, anh là ai. Gió!!!!!!!!! Gió lại về bên hiên nhà. Gió lùa mái tóc em bay. Gió ve vuốt hàng mi đậm lệ. Gió khẻ chạm vào tim em. Gió mang em đi về phía anh. Thôi! Thôi anh hãy đi. Thôi đừng thương tiếc. Thôi nhớ về em. Thôi mình chia tay. Nhạt! Nhạt quá cảm giác thân quen. Nhạt quá lời yêu thương. Nhạt quá....! Nhạt quá rồi!!!!! Nhớ! Chỉ là e...

CHÚNG TA ĐÃ TỪNG YÊU

Image
Chúng Ta Hai Người Của Những Ngày Mai. Chúng Ta Hai Người Của Những Ngày Mai. Hôm nay Anh cứ mong Sài Gòn mưa thật to, để xoa dịu đi cái nóng 36°c. Mưa to để Anh có thể dấu đi ngọt nước mắt sắp rơi trên khoé mắt anh rồi. Một lần được đứng dưới cơn mưa để trôi đi hết buồn phiền trong lòng, nước mưa có làm cho tâm hồn anh tươi tắn hơn những ngày đã qua. Thế mà trời chẳng thể nào mưa nỗi một hạt...Anh chẳng thể nào bớt chơi vơi, chênh vênh đi đôi chút giữa những con phố đông người qua lại...cảm thấy cô đơn trong nỗi nhớ của chính mình. Chúng ta lúc xưa cũng đôi, ba lần mông mơ, đứng ngắm ánh trăng trôi lơ lửng giữa những đám mây. Anh từng nói với em "Anh không thích...mỗi khi nhìn ánh trăng sáng". Ánh trăng sáng mang một nỗi buồn mang mát, mờ ảo...không rõ ràng. Nên dễ khiến người khác buồn...nhất là anh.(Anh thích ngồi hàng giờ để ngắm Sao, vì dù trời có tối tăm đến mấy ánh sao vẫn lấp lánh). Hôm nay cũng là ngày trăng sáng...trăng qua bao mùa, trăng vẫn sáng m...

THÁNG TÁM MÙA XƯA

Image
Một Góc Nhỏ Tháng Tám Mùa Xưa. "Em ơi! giờ anh phải làm sao.. Giữa những tháng năm nhọc nhằn thương nhớ.. Lỡ yêu một người, trái tim nào có lỗi... Mà sao đau khổ mãi không thôi." Anh cứ tự hỏi mình rằng không em biết phải làm sao, nhưng rồi cứ thu lại thu một mình vẫn vậy. Không biết tháng tám có gì, không biết cái khoảng giao mùa này có gì để cứ mỗi độ này anh cứ trở về ngõ cũ. Không phải hi vọng, không phải bóng hình, không phải những vần thơ thở than và cũng chẳng phải gợi nhớ  cuộc tình xưa cũ , chỉ biết rằng… anh đã đợi chờ tháng tám từ lâu! Tháng tám nơi đây có lẽ không có lá vàng lả tả, nhưng tận thẳm sâu vẫn có thanh âm của điều gì đó phai nhạt, úa tàn. Tháng tám nơi này lá vẫn phong xanh, tháng tám nơi mình chừng như hạ vẫn nhởn nhơ, heo may hồi âm im bặt, thế mà trong những giấc mơ hoang đàng của làn khói thuốc, anh nghe phong phanh lề đường nức nở xác lá đớn đau. Có ai yêu mùa thu không? Chẳng phải vì nó đẹp, mà vì hồn thu muôn đời vẫn hoài xơ x...

CẢM GIÁC TRONG ANH

Image
Cảm Giác Trong Anh. "Anh! Người đàn ông rồi sẽ cũ trong mắt em. Một ngày những dòng Stt tâm trạng sẽ chẳng còn dành cho Anh." Em có hỏi rằng liệu anh có buồn không? Anh sẽ không buồn, anh sẽ vui..! Vì như vậy em đã quên anh.!!! Đâu ai sống mãi với những kỹ niệm buồn, sống mãi chỉ để nhớ để thương một người xa lạ, chẳng bao giờ cho mình hạnh phúc, hy vọng về ngày mai. ****** Cuộc sống có quá dài để đợi chờ một điều hạnh phúc sẽ đến với chúng ta. Tiếc rằng thời gian không thể dài hơn để có thể chờ một hạnh phúc.  Có bao giờ em tin tình yêu mà anh dành cho em... Mãi mãi chỉ là sự hoài nghi...! Phải không em! Thương thì đã sao, yêu thì đã sao? Mãi chúng ta cũng không thể nào đi chung một đoạn đường. Bởi anh đã chọn đi một đoạn đường khác, nơi ấy không có em. Sau tất cả, anh nhận ra mình chẳng còn gì, chỉ còn lại sự tiếc nuối...rất sâu.!!! ******** Rất có thể một ngày không xa cuộc sống này sẽ rời bỏ tôi đi, nhưng tôi sẽ không thể nào rời bỏ ánh mắt em.  ...

KHI MỌI CẢM XÚC ĐIỀU VÔ VỊ

Image
Khi mọi thứ xung quanh chẳng còn cho ta cảm xúc . Cả một bầu trời rộng lớn  mà con người ta lại cảm thấy cô đơn, cả một biển người mênh mông mà chỉ có ai đó lạc lõng giữa dòng đời xuôi ngược, phải chăng là ngoài kia đang ngột ngạt. Có những lúc tôi chẳng hề muốn bước tiếp, chẳng còn muốn theo đuổi tham vọng của bản thân mà chỉ muốn đến mổ nơi, ở đó có sự bình yên và chẳng xô bồ như nơi đô thị phồn hoa. Nhưng trái tim tôi không thắng được nổi lý trí, lý trí không cho phép tôi được bỏ cuộc không cho phép tôi ngã ngục mà bắt tôi phải cố gắng đứng dậy. Dù mới vấp có đau nhưng rồi sẽ khỏi, tôi tự hỏi biết đến bao giờ đau đó mới lành vết thương. Có những lúc lái xe trên đường tôi bật khóc mà chẳng cần quan tâm đến ai. Tôi khóc không vì ai đó mà vì những gì tôi đã đi qua, tôi như quá đỗi bình thản trước mọi sự việc, chẳng biết từ khi nào mà cảm xúc tôi lại như vậy, dù chuyện lớn đến mấy tôi cũng chẳng phải ồ lên vì ngạc nhiên. Tâm trí tôi bên ngoài bình thản ...

MUỐN NÓI LỜI XIN LỖI VỚI EM

Lời Xin Lỗi Có Muộn Màng Không Em? ***** Kể từ ngày đó đến giờ chưa ngày nào anh ngủ được bình yên, cứ nằm suy nghĩ, Anh đã lừa dối em, làm em đau khổ. Kéo dài thêm những ngày buồn mà em từng trải qua, thật nhiều những ngày buồn nhất. Quá sức chịu đựng của em...! Anh đã bước thật sâu vào thế giới nội tâm của em, nhìn thấy từng chút một...từng nổi đau, các vết thương còn chưa lành. Hằng lên đôi mắt buồn bã của một người con gái, nhan sắc xinh tươi, mĩ miều. Đôi mắt ẩn chứa nhiều điều chưa thể bày tỏ với người mình thương. Anh đã đi thật xa trong thế giới của em, để rồi anh chà đạp, gẫm nát những vụng vỡ còn xót lại, để nỗi đau càng thêm đau, ghim sâu vào trái tim, vào da thịt...thật đớn đau và tàn nhẫn vô cùng. Rồi ngày anh bước ra khỏi thế giới đó...em chỉ còn lại là nỗi ám ảnh, nhiều đêm khóc, hơi thở cũng đau đến uất nghẹn. Nước mắt hay máu rỉ trong trái tim em." Anh làm sao hiểu hết, khi anh đã hoá thân thành một người vô tâm". Em! Cô gái yêu a...